T2 | 17:00 - 20:30 |
T3 | 17:00 - 20:30 |
T4 | 17:00 - 20:30 |
T5 | 17:00 - 20:30 |
T6 | 17:00 - 20:30 |
T7 | (06:30 - 10:30) (16:00 - 20:30) |
CN | (06:30 - 10:30) (16:00 - 20:30) |
Có câu nói đơn giản nhưng bất kỳ người mẹ nào đọc qua cũng khẽ mỉm cười, thấm thía: “Một đứa trẻ đối với thế giới chỉ là một người, nhưng đối với một người thì là cả thế giới”. Đúng rồi, đứa bé từ khi là cái phôi mờ mờ trên ảnh siêu âm đã là cả thế giới của mẹ, là mặt trời, mặt trăng của mẹ, là cuộc đời, là mục đích sống, là niềm tin, là hạnh phúc… là tất cả đối với mẹ.
Chuyện vẫn thường thấy ở phòng khám của bác sĩ, mẹ lo lắng tột cùng luôn miệng kể bệnh của con, bác sĩ liếc mắt nhìn, nghe tim, phổi, hỏi vài câu rồi kê toa cho bé, hết. Mẹ bức xúc, mẹ đau muốn quặn ruột, lòng mẹ chỉ là mớ bòng bong, làm cái gì cũng quính quáng, mắt đã muốn nhòa nước… có trăm câu muốn hỏi, chỉ muốn bác sĩ quấn quít con mình mà khám, mà điều trị, mà giải đáp cho mẹ thỏa lòng. Vậy mà mẹ thấy sao nhanh quá, sao hời hợt quá, sao hụt hẫng quá.
Lòng mẹ giận. Sao bác sĩ không hiểu lòng mẹ. Sao không đáp ứng mong mỏi của mẹ.
Mẹ giận quá nên mẹ quên ngước nhìn bác sĩ, nước mắt cũng chảy ngược vào trong.
Để trở thành bác sĩ đã là khó. Trở thành Bác sĩ nhi còn khó trăm lần. Và tấm lòng người bác sĩ nhi khoa là tình yêu của người cha. Người cha không nồng nàn ghì chặt con mà hôn hít, mà nựng nịu, mà nói những lời yêu thương chan chứa. Người cha cứng cỏi yêu con bằng tình yêu thầm lặng, không rộng nhưng sâu, không mênh mông nhưng thăm thẳm. Người cha nhìn con hôm nay mà lòng nghĩ đến con mai sau. Cha muốn con khóc và sốt quất vì một mũi tiêm chủng để cả đời con miễn dịch. Cha muốn con dứt mẹ, cách ly để được hoàn toàn vô trùng trong trong quá trình điều trị…
Người mẹ cả đời chỉ có một vài đứa trẻ để yêu thương. Người bác sĩ nhi khoa cả đời đếm không nổi những đứa con chẳng gọi mình là cha mẹ. Bác sĩ không khóc để tỉnh táo, để nhớ biểu hiện này là của bệnh nào, đứa con nào đang trong tình trạng nguy hiểm, đứa con nào thì chỉ đang nhõng nhẽo mẹ mà thôi. Mỗi ngày, bác sĩ khám cho cả trăm đứa con đang khóc, la hét, ỉu xìu hay hờn dỗi. Mỗi đứa con mỗi tính, mỗi tình trạng, mỗi hoàn cảnh… Bác sĩ lại càng tỉnh táo. Tỉnh táo để quyết đoán, để có chỉ định chính xác và phù hợp nhất.
Bác sĩ thật sự hiểu lòng mẹ.
Đứa trẻ của mẹ khỏe là mùa xuân không chỉ của mẹ mà còn là của bác sĩ.
Đứa trẻ của mẹ chính là cả cuộc đời của bác sĩ nhi.
Nhọc nhằn, cay đắng, mệt nhoài để cả đời gắn bó không thôi.
Nhân mùa xuân mới, bác sĩ nhi thương chúc các bé luôn mạnh khỏe, thân chúc các mẹ luôn tràn ngập niềm hạnh phúc bên những thiên thần nhỏ của mình.